
Cái giá của sự nóng vội
Anh Khánh ở Ba Vì vốn là người kỹ tính, ai cũng khen chuồng trại anh lúc nào cũng sạch sẽ, heo mập đẹp. Năm ngoái, khi dịch bệnh bắt đầu giảm, giá heo hơi nhích lên, anh sốt ruột:
“Không nuôi ngay bây giờ thì lỡ mất cơ hội, để người khác ăn hết lãi à?”
Thế là chỉ sau một tháng dọn chuồng, anh nhập ngay 150 con giống. Chuồng trại thì sạch, nhưng anh lại bỏ qua một điều quan trọng: khu cách ly.
Hai tuần đầu, đàn heo khỏe mạnh, ăn uống bình thường. Anh càng yên tâm. Nhưng rồi chỉ trong vòng 3 ngày, mấy con đầu tiên bỏ ăn, sốt cao. Kết quả xét nghiệm… dương tính với dịch tả heo châu Phi. Từ con đầu tiên cho đến con cuối cùng, đàn heo của anh mất trắng.
Ngồi giữa chuồng trống, anh Khánh nói một câu mà tôi nhớ mãi:
“Tôi mất cả trăm triệu vì xem nhẹ khâu cách li.”
Câu chuyện của anh Tư không phải để dọa, mà để nhắc rằng:
Đừng nóng vội tái đàn khi dịch vừa lắng.
Luôn có khu cách ly, quan sát ít nhất 2-3 tuần trước khi nhập chung đàn.
Khử trùng, tiêu độc kỹ ngay từ cổng chuồng trại.
Và quan trọng nhất: Kiểm soát người, phương tiện ra vào – dù là người quen.
Anh Tư giờ đã nuôi lại, nhưng khác hẳn: mọi quy trình đều chặt chẽ hơn trước. Anh bảo:
“Lãi ít cũng được, nhưng phải là lãi thật – không đánh đổi bằng cả đàn.”
Với người chăn nuôi, đôi khi mất tiền chưa đau bằng mất niềm tin. Nhưng chỉ cần nhớ bài học này, bà con sẽ không phải trả cái giá quá đắt như anh Tư.