Chăn nuôi lợn

Bệnh tai xanh - Nguyên nhân và cách phòng trị

Bệnh tai xanh ở heo là căn bệnh truyền nhiễm cấp tính nguy hiểm gây rối loạn sinh sản và suy hô hấp (gây viêm phổi) ở heo. Bệnh có tỷ lệ chết cao do heo dễ bị mắc các bệnh kế tiếp bệnh tai xanh như phó thương hàn, tụ huyết trùng,... Cùng thương hiệu Sunmax Việt Nam tìm hiểu về căn bệnh này ngay sau đây để nắm được các triệu chứng, các biện pháp phòng trị bệnh để giảm thiểu thiệt hại.

NGUYÊN NHÂN GÂY BỆNH TAI XANH TRÊN HEO

Bệnh tai xanh ở heo hay còn gọi là Hội chứng rối loạn sinh sản và hô hấp ở heo (PRRS) là bệnh truyền nhiễm do virus thuộc giống Arterivirus, họ Arteriviridae, bộ Nidovirales gây ra. Virus Arterivirus tồn tại rất lâu trong tự nhiên ở không khí, phân, xác chết…Khi heo khỏi bệnh, virus vẫn có thể tồn tại trong cơ thể lên đến 17 tuần. Vì vậy bệnh vẫn có thể lây lan nhanh chóng mặc dù heo đã khỏi bệnh.

Con đường lây truyền

Bệnh tai xanh ở lợn lây truyền qua 2 con đường trực tiếp và gián tiếp

Trực tiếp: Khi lợn khoẻ tiếp xúc trực tiếp với lợn bệnh, lợn mang trùng hoặc từ lợn mẹ sang lợn con hoặc qua đường sinh dục

Gián tiếp: vận chuyển lợn qua vùng có dịch, virus có thể lây truyền qua gió, phân, nước tiểu, dụng cụ chăn nuôi, đồ bảo hộ, thức ăn nước uống bị nhiễm virus.

Bệnh tai xanh ở heo có lây sang người không?

Bệnh tai xanh ở heo KHÔNG lây sang người tuy nhiên có rất nhiều virus khác kết hợp với bệnh này như phó thương hàn, tụ huyết trùng… Nếu ăn thịt heo có chứa các mầm bệnh này sẽ gây rối loạn tiêu hoá cho người ăn. Nguy hiểm nhất là liên cầu khuẩn. Người nhiễm liên cầu khuẩn sẽ có nguy cơ nguy hiểm đến tính mạng.

Dấu hiệu bệnh tai xanh ở heo

Đối với từng loại heo khác nhau, bệnh tai xanh cũng gây ra các triệu chứng khác nhau, làm giảm năng suất khi khai thác sản phẩm

Dấu hiệu tai xanh trên heo nái chửa và nái đẻ nuôi con

+ Heo sốt cao, khả năng động dục kém hoặc phối giống mà không đậu thai

+ Heo nái sảy thai vào giai đoạn cuối hoặc giai đoạn đầu, đẻ non, lên giống giả

+ Heo mất sữa và viêm vú, chậm chạp, bỏ ăn. Heo con sinh ra gầy gò, ốm yếu hoặc chết ngay sau sinh (tỷ lệ khoảng 30%)

Dấu hiệu tai xanh ở heo đực giống

+ Heo sốt cao 41oC - 42oC, ủ rũ, ít hưng phấn

+ Số lượng tinh trùng ít và chất lượng kém

+ Tai chuyển từ màu hồng đỏ sang đỏ thẫm, xanh đến tím đen. Heo bỏ ăn, khó thở do viêm phổi nặng

Dấu hiệu tai xanh ở heo con theo mẹ

+ Lợn sốt cao, bỏ ăn, gầy gò, chậm lớn

+ Xuất hiện nhiều đám màu hồng nhạt ở người

+ Lợn bị tiêu chảy nặng.

+ Tỷ lệ chết ở heo con lên tới 70% sau 3-4 tuần xuất hiện các triệu chứng

Dấu hiệu tai xanh trên heo thịt

+ Heo sốt cao, ủ rũ, bỏ ăn, khó thở

+ Mí mắt sưng đỏ

+ Heo mệt mỏi nằm tụ thành đống

+ Xuất hiện nhiều vùng màu hồng nhạt ở tai, đầu, bụng sau chuyển dần sang màu hồng thẫm, xanh.

Bệnh tích bệnh tai xanh ở heo

Heo bị bệnh tai xanh có các bệnh tích điển hình như:

- Viêm phổi hoại tử, đặc trưng bởi những đám chắc, đặc trên các phổi thuỳ

- Thận xuất huyết, não sung huyết

- Xuất huyết vùng da mỏng.

 ĐIỀU TRỊ BỆNH TAI XANH TRÊN HEO
Bệnh tai xanh chưa có thuốc đặc trị, nhưng qua theo dõi thực tế ở các địa phương cho thấy với những đàn heo đã được tiêm phòng đầy đủ các bệnh như vaccine ngừa tai xanh, dịch tả, tụ huyết trùng, thương hàn, Mycoplasma; Cho ăn đầy đủ chất dinh dưỡng, chuồng trại hợp vệ sinh và sát trùng định kỳ, giúp đàn heo có sức đề kháng tốt thì sẽ tránh được bệnh tai xanh hoặc bị bệnh thì ở thể nhẹ, dễ điều trị và mau hồi phục. Đối với những heo bị bệnh tai xanh, bà con chăn nuôi cần thực hiện các bước sau:
(1) Đầu tiên phải hạ sốt cho heo: Dùng một trong các loại thuốc như: BIO-KETOSOL 100, BIO-ANAZIN, BIO-ANAZIN.C. Ngoài ra cần bổ sung thêm chất điện giải như BIO-ELECTROLYTES hoặc BIO VITA-ELECTROLYTES.
(2) Sau đó dùng kháng sinh: Dùng 1 trong các loại thuốc sau cóhiệu quả cao với các phụ nhiễm do bệnh tai xanh như BIO-TULACIN 100, liều lượng:1ml/40kg thể trọng, tiêm bắp ở vùng cổ một liều duy nhất, BIO-CEFQUIN với liều: 1ml/12,5kg thể trọng, tiêm bắp ngày 1 lần, liên tiếp 5 ngày hoặc BIO-CEP 5, BIO-FLORSONE 400 LA, BIO-D.O.C, BIO-CODEXIN, BIO TETRA 200 LA, BIO-SONE…tiêm theo liều ghi trên nhãn sử dụng.

(3) Tăng cường sức đề kháng cho heo, bà con nên dùng thuốc BIO-METASALBIO-CEVIT, BIO-VITAMIN C 10%. Bổ sung các vitamin như BIO-VIT PLUS, BIO-B.COMPLEX, BIO-ADE+B.COMPLEX và men tiêu hóa như BIOZYME, BIO-PROZYME, BIO-MULTIZYME. Những heo con bị tiêu chảy cần tiêm thêm dịch truyền như BIO-GLUCOSE 5% vào xoang bụng.
Đối với trường hợp heo vừa tiêm vaccine ngừa tai xanh mà chẳng may bị phản ứng, lúc này không nên dùng kháng sinh mà chỉ dùng các thuốc hạ sốt, trợ sức trợ lực, cho ăn thức ăn tốt và giữ ấm chuồng trại.

BIỆN PHÁP PHÒNG NGỪA BỆNH TAI XAN

  1. Phòng ngừa khi chưa có dịch

–Tiêm ngừa đầy đủ các bệnh truyền nhiễm heo theo hướng dẫn của cơ quan thú y.

– Tiêm vaccine phòng bệnh tai xanh (các loại vaccine đã được Bộ NN&PTNT cho phép lưu hành) lúc heo còn khỏe mạnh.

– Cho heo ăn loại thức ăn tốt, không ẩm mốc, đầy đủ chất dinh dưỡng.

– Giữ ấm chuồng trại lúc mưa gió, làm mát lúc nắng nóng. Vệ sinh, sát trùng kỹ bên ngoài và bên trong chuồng sau khi xuất bán heo.

– Mỗi khi thời tiết thay đổi nên pha một trong các loại thuốc như BIO-TYLODOX PLUS, BIO-COLIDOX, BIO-CEFACOL, BIO AMCOLI-PLUS, BIO-AMPY+ERY vào thức ăn để khống chế hiệu quả các vi khuẩn gây bệnh đường hô hấp và tiêu hóa. Sau đó dùng BIO-VITAMIN C 10% hoặc BIO SOL ADE-C, BIO-VITASOL để tăng sức đề kháng cho heo.

  1. Phòng ngừa sự lây lan bệnh khi có dịch

– Cách ly ngay những heo bệnh để điều trị riêng.

– Không giết mổ heo bệnh tại nhà, không vứt xác thú chết xuống sông hoặc vứt ra ngoài đồng mà phải chôn sâu heo chết và có rắc vôi bột.

– Không giấu dịch, không bán chạy heo bệnh.

– Không mua heo bệnh và thịt heo bệnh.

– Trong mùa dịch bệnh nên hạn chế nhập heo mới vào đàn (trước khi nhập đàn phải nuôi cách ly để theo dõi tối thiểu 3 tuần).

– Hạn chế khách tham quan.

– Phải luân phiên phun xịt thuốc sát trùng 2 lần/tuần với các loại thuốc BIO-GUARD, BIOSEPT, BIODINE, BIOXIDE
3. Đối với người tiêu dùng:

– Nên mua thịt đã qua kiểm dịch của cơ quan thú y;

– Không mua thịt có biểu hiện xuất huyết ở ngoài da;

– Không ăn các món tái, tiết canh trong thời gian có dịch.